Glycemic Index (GI) người ta quy định ra là để mô tả việc ảnh hưởng của 1 thức ăn (thực phẩm) nào đó đến việc đường huyết bằng 1 con số.
Trong khoa học người ta hay muốn rõ ràng cho nên thường muốn dùng “toán học” để mô tả 1 việc vật lý nào đó. Người ta quy định là dùng 50 g carbs từ 1 thực phẩm thức ăn sau đó đo lượng đường trong máu và so sánh sự ảnh hưởng này với việc ảnh hưởng đường huyết khi dùng 50gr Glucose!
Vì vậy người ta mới dùng cái từ “index”. Cũng giống như trong vật lý quang tử người ta dùng “refraction index” để so sánh “tốc độ” của ánh sáng trong medium với tốc độ trong khoảng chân không (vacuum).
Nhưng cái vấn đề ở đây là trong thực tế cái Glycemic Index nó không có giá trị. Tại vì người ta đo việc ảnh hưởng đường huyết trên cơ sở là 50 g carbs từ thức ăn đó, chứ không phải là 50 g trọng lượng của thức ăn đó.
Một ví dụ để dễ hiểu: GI của quả cà rốt là ~ 70, nhưng vì “carbs density” của cà rốt rất thấp cho nên phải ăn 700 g cà rốt mới lấy được 50 g carbs từ cà rốt. Ngược lại thì bánh mì trắng cũng có GI xấp xỉ ~ 70.
Nhưng chỉ cần ăn 104 g bánh mì trắng đã có được 50 g carbs rồi. Nói đúng theo khoa học thì ăn 104gr bánh mì trắng ảnh hưởng đến đường huyết y hệt như là ăn 700 g cà rốt!
Vì vậy mình không thể lấy cái Glycemic Index ra để vơ đũa nói chung chung là “đồ này carbs nhanh, đồ kia carbs chậm”. Cái mình cần để ý là Glycemic Load (GL), vì GL đã bao gồm carb-density của thực phẩm. Cho nên GL của cà rốt là 5,0.
Trong khi GL của bánh mì trắng là 33,6. Và mình cũng chỉ cần để ý nếu mình là 1 người có “bệnh đường” và bị rối loạn trao đổi chất (metabolic disorders). 1 người sức khoẻ bình thường không bị béo phì, thể dục thể thao tốt thì đừng để những con số hù dọa bạn.